Sự đời
Hiểu đời
posted Jun 5, 2010, 2:20 AM by anh nin [ updated Jun 5, 2010, 8:36 AM ]
Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất
một ngày
Hạnh phúc do mình tạo
ra. Vui sướng là mục
tiêu cuối cùng của
đời người, niềm vui ẩn
chứa trong những
sự việc
vụn vặt
nhất trong đời
sống, mình phải
tự tìm lấy.
Hạnh phúc là cảm
giác, cảm nhận,
điều quan trọng
là ở tâm trạng. “Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc,cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.
Tiền bạc
là của con, địa
vị là tạm
thời, vẻ
vang là quá khứ, sức
khỏe là của
mình.
Khác nhau là thế, người hiểu đời
coi việc lo liệu
cho con là nghĩa vụ, là niềm
vui, không mong báo đáp. Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng
tiền ư?
Chỉ còn cách ấy. Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).
Tập cho mình nhiều
đam mê, vui với chúng không biết
mệt, tự
tìm niềm vui. Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình. Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già tâm không già, thế
là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế
là không già mà già. Nhưng xử
lý một vấn
đề thì nên nghe già.
Người ngu gây bệnh
(hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống….)
Chơi là một
trong những nhu cầu
cơ bản
của tuổi
già, hãy dùng trái tim con trẻ để
tìm cho mình một trò chơi
ưa thích nhất,
trong khi chơi hãy thể
nghiệm niềm
vui chiến thắng,
thua không cay, chơi là đùa. Về
tâm và sinh lý, người già cũng cần
kích thích và hưng phấn
để tạo
ra một tuần
hoàn lành mạnh.
Cuộc sống
tuổi già nên đa tầng
đa nguyên, nhiều màu sắc,
có một hai bạn
tốt thì chưa
đủ, nên có cả
một nhóm bạn
già, tình bạn làm đẹp
thêm cuộc sống
tuổi già, làm cho cuộc
sống của
bạn nhiều
hương vị,
nhiều màu sắc.
Tại sao khi về
già người ta hay hoài cựu
(hay nhớ chuyện
xa xưa)? Đến
những năm cuối
đời, người ta đã đi đến cuối
con đường sự
nghiệp, vinh quang xưa
kia đã
trở thành mây khói xa vời,
đã đứng ở
sân cuối, tâm linh cần
trong lành, tinh thần cần
thăng hoa, người ta muốn
tim lại những
tình cảm chân thành. Về
lại chốn
xưa, gặp
lại người thân, cùng nhắc
lại những
ước mơ
thuở nhỏ,
cùng bạn học
nhớ lại
bao chuyện vui thời
trai trẻ, có như
vậy mới
tìm lại được cảm giác của
một thời
đầy sức
sống. Quý trọng
và được đắm
mình trong những tình cảm
chân thành là một niềm
vui lớn của
tuổi già Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn./.
| Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống |